PHỐ BUỒN
Sao em chẳng đến thăm tôi
Để con hẻm vắng buồn rơi ánh chiều
Phố phường trầm mặc cô liêu
Mình tôi lặng lẽ trong chiều quạnh hiu
Để con hẻm vắng buồn rơi ánh chiều
Phố phường trầm mặc cô liêu
Mình tôi lặng lẽ trong chiều quạnh hiu
Nhớ em, lòng đến tiêu điều
Biết tình nơi ấy còn nhiều đắm say?
Đã qua bao tháng, bao ngày
Tình yêu, nỗi nhớ đoạ đày tim côi
Biết tình nơi ấy còn nhiều đắm say?
Đã qua bao tháng, bao ngày
Tình yêu, nỗi nhớ đoạ đày tim côi
Mà sao em chẳng một lời
Cho tôi thương, nhớ đợi chờ ngu ngơ
Hồn bay lạc giữa bến mơ
Phố buồn cô độc – thảo thơ về người
Cho tôi thương, nhớ đợi chờ ngu ngơ
Hồn bay lạc giữa bến mơ
Phố buồn cô độc – thảo thơ về người
Viết cho tôi, viết cho đời
Thắp lòng tôi chín môi cười bên em
Hoàng hôn khuất, dặm trời đêm
Ngồi ngơ ngẩn, đợi em miền hanh hao…
Thắp lòng tôi chín môi cười bên em
Hoàng hôn khuất, dặm trời đêm
Ngồi ngơ ngẩn, đợi em miền hanh hao…
Hàn Phong Vũ
5/5/2011
TỪ ẤY
Anh về gom lại những thương đau
Năm tháng vui chi – chất khổ sầu
Chộn chạo lòng anh niềm đong, đếm...
Sớt chia cùng nguyệt, gió vờn mây
Nay đã không còn những đắng cay
Tự ngày em đến hồn ngất ngây
Em trao tình ái; lời say đắm
Khắc khoải lòng anh suốt những đêm!
Từ ấy trong anh bừng ngọn lửa
Tình yêu khao khát cháy hồng tim
Em đã trao anh niềm hi vọng
Quên nỗi tủi, sầu kiếp long đong
Anh sẽ yêu em nguyện một lòng
Dẫu cho ghềnh thác – biển cùng sông
Bên nhau trọn kiếp; mình vui sống
Hạnh phúc muôn đời... qua bão giông...
10/05/2011
Hàn Phong Vũ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét