Đồng Cảnh
Tôi với anh hai người xa lạ
Chẳng hẹn gặp mà lại quen nhau
Tôi với anh mỗi người một phương
Ai cũng có quê hương khác biệt.
Anh có nhà gia đình cha mẹ
Tôi cũng có gia đình mẹ cha
Ai cũng vì sự nghiệp của mình
Đã xa quê tìm đường lập nghiệp.
Rồi chẳng may gặp điều khắc nghiệt
Bị tai nạn sống cảnh đau thương
Rồi từ đó chịu kiếp tha phương
Chẳng thể về quê hương chốn cũ.
Tôi với anh cùng chung số phận
Gặp được người giúp đỡ cưu mang
Được sống chung trong một ngôi nhà
Nhà của ta là Nhà May Mắn.
Đã giúp ta che mưa che nắng
Giúp cho ta quên cay đắng cuộc đời
Tôi với anh giờ sồng mỉm cười
Dù cay đắng vẫn yêu đời lạc quan.
Cùng giúp nhau vượt lên số phận
Sống chan hòa hạnh phúc nhân đôi….
ST: Ngọc Lâm
BD: Hàn Phong Vũ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét