Hè Đến Em Đi.
Hè đến em đi sầu muôn lối
Thơ anh thấm đượm men rượu sầu
Lòng anh đau đớn buồn da diết
Bởi khi hè đến em đã xa.
Hè đến tình yêu không còn nữa
Gối chiếc đơn côi chỉ một mình
Lấy thơ làm bạn cùng tâm sự
Chia sớt buồn đau lúc lạnh lùng.
Làm sao có thể ngăn em được
Khi tình nay đã phải chia đôi
Chỉ trách hè sao nay lại đến
Để em ra đi chẳng trở về.
Nếu hè đừng đến thì có lẽ
Ve đã không kêu vọng não nề
Làm sao có cảnh người ly biệt
Chia cắt lòng nhau để u sầu.
Thôi đành phải chịu tình ly biệt
Hè đến, em đi sao ngăn được
Dòng sông nước chảy theo một hướng
Muôn đời vạn kiếp chẳng đổi thay.
Hè đến, ve kêu cánh phượng buồn
Ấy là tạo hóa lẽ đương nhiên
Hè đến, em đi lòng đau đớn
Phải chăng duyên phận đã an bài./.
ST : Ngọc Lâm.
BD : Hàn Phong Vũ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét