Vần Thơ Của Ngọc Minh

CÒN LẠI NHỮNG VẦN THƠ






  Tặng Anh !

         NGỌC LÂM.

Thơ này Em viết để tặng Anh.
Mà sao vẫn thấy con tim rối bời   !
Anh đang nơi ấy biết chăng .
Có thấu tình Em bao tháng năm.

Người gần mà hoá xa xăm .
Mình Em ôm trọn .. mối tình câm dại khờ.
Cách nhau chỉ mấy dặm đường…..
Mà sao lại để đôi mình… cách xa. ..!!!

Mãi mong đào- mận nở hoa .
Xuân về ấm áp có ta với mình.
Đâu đây vang khúc nhạc tình .
Tình duyên  thắm đượm,chúng mình có nhau…!!!

NGỌC MINH.


***** 



Hương tình ca em viết cho anh
Bình minh nắng ấm ngày xuân an lành
Hoa thơ nở rộ vườn tình ái
Môi cười thơm mộng ngát trời xanh ..

Hương tình ca em viết yêu anh ….
Nồng ấm nụ hôn chiều yên lành …
Hoàng hôn vầng đỏ chân trời mới …
Ngọt ngào to nhỏ: "em yêu anh"..!!!

Hương tình ca em viết yêu... anh …
Nghìn thương, trăm nhớ, mộng xây thành …
Đông thu xuân hạ mùa đi mãi…
Tình yêu Em vẫn …. ngọt thanh thanh ….

Mưa thương nắng nhớ lên ngôi ..
Rừng giông bão gió núi đồi khó qua …
Tình gần chẳng đặng tình xa…
Nhớ ơi…. là nhớ thiệt mà..LÂM  ơi.!!!..

Hương tình ca em viết yêu anh …
Ru hờn ru giận ru.. mong manh …
Ru ngàn năm.. nữa còn ru mãi.
yêu rồi không sợ…dẫu mong manh….

******

Em về nở ngập hoa thơ
Vẫn buồn man mác nụ mơ vơi đầy
Hồng hồng tím tím ngất ngây
Xuân như phảng phất Đông gầy chưa đi!
******

Cho dù ngọt đắng ....cũng duyên ...
Một lần cho đã triền miên kiếp người ....
Dành cho nhau.. giọt xuân tươi ...
Để nghe yêu dấu chưa vơi lần nào ...!!

Tình anh mềm chảy ngọt ngào …
Sông thơ thuyền chở trăng sao bến tình ..
Đêm còn vương vấn hương mình.
Cùng nhau..ru mãi chuyện tình hôm nay
******

Em nhớ anh đêm dài trăn trở
Chiêm bao về vần điệu của thơ …
Em nhớ anh tim run nhịp thở …
Tỉnh giấc rồi mới biết mình mơ

Tình Em dành cả cho Anh ..
Trần gian cát bụi không tan lời nguyền …
Em hoạ mi… anh ve sầu lận đận .
Hôi ngộ tương phùng còn tưởng chiêm bao..

Đau hối tiếc chuyện lòng trăn trở
Em bên anh quên hết đọa đày.
*******
Phận gái hồng nhan, trai lận đận.
Long đong khốn khổ chốn phòng the
Bốn phương lưu lạc người xa xứ
Khắc khoải đêm dài dạ tái tê…

Phận má đào ….đã trót đa mang
Trời trao phận hồng nhan chìm nổi
Cơn bão đời tìm ai chung lối ?
Mỗi chặng đường thấm thía một niềm đau !

Trong ánh bình minh của xuân sang
Mình Em gom nhặt,chút hương tàn
Xua đi sương lạnh thời quá khứ
Một giấc mơ yêu-dẫu muộn màng!
*******

Có phải kiếp xưa đã hẹn thề !
Để kiếp này ta  cùng về bên nhau.
Cùng sẻ chia,cùng vui hạnh phúc
Và mãi bên nhau,nghiã phu thê!

Ta mãi bên nhau vui hạnh phúc,
Một màu mơ ước dựng tương lai.
Chân trời xa-mùa xuân ,bến đợi ..
Nắng đã lên rồi ,ánh nắng mai.

Nếu Anh biết rằng;
Trên đời này có một tình yêu !
Một tình yêu
Từ không thể sẽ trở thành có thể!
*****

bởi em là một loài hoa
một loài hoa quý để mà anh yêu.....
yêu em anh sẽ nâng niu
yêu em anh sẽ nuông chiều vì em
em là , là ánh trăng đêm
để anh say đắm êm đềm bên em….
*****

Có những lúc, em tự mình tuyên thệ.
Tự hứa  với lòng, mãi kề cận bên anh.
Sống có nhau ! Đi chung hết đường trần.
Em mộng tưởng, và hằng mong khao khát. ...
*******


Nỗi  nhớ chen vào bởi tiếng yêu,
Văng vẳng đâu đây suốt buổi chiều.
Ngày lại ngày thành tâm Em cầu nguyện
Ước mong sao người em yêu nơi ấy
Sẽ yêu em như buổi ban đầu.
Yêu tha thiết, chân thành, yêu say đắm….
Yêu nhau soi bóng Thái Sơn
Dạo vườn hoa mộng, vuốt hờn tình rơi
Trăm năm lạc mất nửa đời
Bên bờ vô định nhặt lời thủy chung !
 ******

Em xinh xắn chẳng cần chi hoa gấm …
Em tự nhiên như ánh nắng bình minh ..
Em đi đâu cũng chan chứa nét tình ..
Em mãi mãi.. là người tình thơ tuyệt dịu...…

Lòng em buồn anh đây đâu có biết,
Khoe hương mơ với dáng vẻ kiêu kỳ.
Xung quanh em : tranh, cỏ, đá vô tri,
Em mở mắt , nở nụ hồng thơm ngát…………..

Bao thương yêu em gửi hết vào thơ
Anh đọc nhá , đừng cười em vụng dại

Thơ của em…là tình em trao anh đấy ...
....
Gọi thầm thì ...nho nhỏ ... tên người ta .....
Chợt thảng thốt ơ sao mà ..em nhớ …….NGỌC LÂM..
********

Em viết vào đây kỷ niệm buồn.
Tặng người tri kỷ,Em đã thương.
Nét mặt ngây..ngây làm Em khổ.
Tâm hồn xao động thấy thương..thương. ..!!!
*****

RỒI NAY XUÂN ĐẾN ĐẸP LÀM SAO
GIÓ THỔI HỒN THƠ TẬN NƠI NÀO
SÀI GÒN CHIỀU XUÂN ÔI ĐẸP QUÁ
NHỚ ANH HỒN VÍA MÃI XANH XAO....!

Trong bóng đêm mình Em ngồi đó…
Nhớ thương người trong bóng tối cô đơn ..
Ngàn vì sao trên trời toả sáng …
Em ước rằng em là vì sao nhỏ.
Còn anh là vì sao sáng bên em …
*****

Tình yêu Anh ơi !
Chờ khi Em đến,gửi trao….mộng lòng !
Lời anh tha thiết nhớ mong !
Yêu thương ta dệt, chữ tình trao nhau   ??!!
******

Em hiểu rồi Anh nào đâu có lỗi …
Chỉ tại Em thôi, yêu Anh quá nhiều …
Để bây giờ tr ái tim Em đau khổ.
Niềm đau này biết san sẻ cùng ai…??

Thêm một ngày nửa lại trôi qua…
Em giật mình ….nhớ Anh nhiều da diết.
Đến bây giờ thì Em mới biết….
Anh chính là… bờ bến của đời Em.

Trái tim này dành riêng anh, mãi mãi…
Hãy một lần, bỏng cháy để yêu em  !!!!
*****

Chẳng thể nào anh hiểu được cho em
Những khát khao,những đợi chờ ...
Cả nỗi hoài nghi và niềm tin òa vỡ ….
Những đêm buồn đem chẻ đôi nỗi nhớ…
Bỏ nửa phần. chỉ giữ lại nửa phần thôi….
Sao vẫn nghe lòng xao xuyến bồi hồi....
*****

Sài Gòn mưa,thêm lạnh mãnh hồn côi !
Đêm xuân,thu mình,trong căn phòng lạnh!
Tiếng mưa khuya,giữa màn đêm tĩnh lặng ..
Em lúc nào , cũng thao thức nghĩ về anh !
*******

Lòng Em thương nhớ ai kia nhỉ .

Em nhớ thương người , ai nhớ Em .???
Để giờ nầy phải nhỏ lệ từng đêm .
Ôm cay đắng một mình vào giấc ngũ
******

Bình yên lắng lại nghe xem.
Một cơn gió nhẹ êm đềm mộng mơ .
Thương dùm Em với Anh ơi. .
Sao anh đi lạc bến bờ...hoang mang?

Em thương người ... biết hay chăng ?
Như mây thương núi - như trăng thương trời.
Như dòng sông nhớ biển khơi….
Anh ơi ! Em nhắn vài lời ...thế thôi …!!!
*****

Nhìn mưa càng nhớ anh thêm
Nghe mưa réo rắt bên thềm lao xao
Nghĩ về anh - lòng nao nao
Bao nhiêu nỗi nhớ là bao sóng tình...
*****



Một mình em trong lặng lẽ cô đơn

Mình tìm nhau để sưởi ấm tâm hồn
Trời buốt giá cõi lòng ta mở rộng
Được cùng Anh dệt mộng suốt đêm thâu..
******

Nhiều khi đang đi trên đường phố đông người…
Em giật mình sững lại…
Đột nhiên… hiện về gương mặt quen thân ấy…(NGỌC LÂM )
Rồi lướt nhanh, thoắt lạ giữa dòng đời….
*****

Hỡi ơi! Người đó ta đây,
Sao ta thui thủi đêm ngày tiếc thân?
Dẫu ta đi trọn đường trần,
Chuyện riêng dễ dám một lần hé môi?
Người dù ngọc nói hoa cười,
Nhìn ta như thể nhìn người không quen.
Đường đời lặng lẽ bước tiên,
Ngờ đâu chân đạp lên trên khối tình...!!!
******



Em đến bên anh, phải do Trời sắp đặt


Thương phận anh buồn, Trời cho em sóng đôi ?
****

em yêu anh mãi mãi chẳng đổi thay..



Mỗi khi thức giấc, ðiều ðầu tiên mà Em nghĩ tới ðó là Anh, Anh làm gì hôm nay nhỉ, Anh có buồn có vui không ... và cố hình dung ra khuôn mặt với ánh mắt biết cười của Anh, tất cả những ðiều ấy theo Em suốt cả ngày và rồi cũng theo Em vào trong giấc ngủ …

Em nho anh nhieu…luc nao cung the thoi diem nao cung the ,du ko lien lac qua dt nhung em ko quen anh dau…yeu lam

NGỌC MINH