Chủ Nhật, 14 tháng 11, 2010

Đời Trai Liệt

Đời Trai Liệt

Nguyen Ngoc Lam

Đời trai liệt chẳng còn gì quý giá
Chỉ trái tim và tâm hồn lãng mạn
Theo bên mình là một chiếc xe lăn
Là người bạn song hành trong cuộc sống.


Cuộc sống tôi chẳng giống như người ta
Chẳng công danh tiền tài hay sự nghiệp
Tôi vẫn sống giữa đường đời khắc nghiệt
Khuyết tật nhưng lòng tôi không khuyết tật.

Dù gian truân tôi vẫn sống lạc quan
Ai bảo ta không làm gì được nữa
Ý chí ta đâu có khuyết bao giờ
Ngồi xe lăn vẫn phong lưu tự tại.

Chẳng điều chi khiến ta ngại trong lòng
Cứ xem như ta đang bị trói còng
Nhưng lòng vẫn mang tinh thần rắn thép
Vẫn học hành vui vẻ chẳng buồn đau.

Lúc đi học có người-xe đưa đón
Khi ăn uống thì người lấy người bê
Khi sài tiền có người lo trả trước
Rồi thức, ngủ có người lo bồng bế.

Tuy cuộc sống có nhiều điều ức chế
Nhưng ta đâu vì thế mà âu sầu
Những cơn đau như xé da cắt thịt
Càng khiến ta tăng nghị lực cho mình.

Ai dám bảo khuyết tật chẳng dám yêu
Người khuyết tật trái tim đâu khuyết tật
Đã yêu em luôn tha thiết chân thành
Dẫu nhân thế còn lắm điều phân biệt.

Ta vẫn sống không thèm màng danh lợi
Ta chỉ muốn sống cuộc đời phong nhã
Sống bình thường giản dị chẳng giàu sang
Sáng học, tối dạy, đêm về bên em.

Lúc rãnh rỗi ngồi nghe nhạc làm thơ
Khi buồn vui ngân hát khúc tình mơ
Chỉ mong muốn sống bên em mãi mãi
Dù nghèo sang vẫn thắm đượm nghĩa tình.

ST: Ngọc Lâm.
BD: Hàn Phong Vũ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét