CHÙM THƠ THU – THƠ HÀN PHONG VŨ
THU SANG
Đường thu màu lá vàng rơi
Mắt em vói theo vẻ bồi hồi
Bờ vai đọt tóc, tà áo trắng
Mẹ về thu níu bước chân vui
Sông quê trầm lặng neo kỷ niệm
Núi xanh tiếp núi tuyệt ý lời
Những khuya vằng vặc vầng trăng hiện
Tôi nhớ thu quê, nhớ bao người!
THU SẦU
Mùa thu về rồi lá vàng rơi
Nắng chiều hiu hắt gợi đơn côi
Có phải dáng ai về trong tối
Tóc rủ, tay buông, miệng cắn lời.
Mưa chiều lất phất bay nhè nhẹ
Người đi, dáng nhỏ ướt bờ vai
Đây mùa thu cũ nay trở lại
Gọi mãi tình thu mái tóc dài.
Mùa thu, mùa thu về phố xưa
Em giờ nơi ấy đã hay chưa
Có còn nhung nhớ ngày năm cũ
Hay đã quên rồi con phố xưa?
CẢM TÁC CUỐI THU
Thu đi rồi, em cũng đã xa
Chỉ còn ta với mùa đông giá lạnh
Em còn nhớ ngày thu nồng thắm
Tình yêu ta say đắm gửi trao.
Bây giờ lòng còn lại vết đau
Tình em đã vào sâu dĩ vãng
Và ngày mai đông sẽ sang đây
Một mùa thu kỷ niệm tràn đầy.
Rồi mai nữa, mùa thu trở lại
Ta ngồi ngắm vàng lên tê tái!..
CHIỀU THU NHỚ.
Em tiễn tôi đi một buổi chiều
Một chiều nắng nhạt gió đìu hiu
Hoàng hôn dần xuống sau ngọn núi
Cây lá xanh tươi đã thay màu.
Em tiễn tôi đi một buổi chiều
Lá vàng rơi rụng lối phiêu du
Mắt em nhoà lệ chiều tim tím
Anh nén lòng đau, nước mắt gieo.
Em tiễn tôi đi một buổi chiều
Đường thu xao xác lá vàng reo
Không gian yên ắng buồn hiu hắt
Tôi, em…chết lặng giữa trời ngâu.
Em tiễn tôi đi một buổi chiều
Hàng cây gió thổi tiếng lao xao
Nghe như tiếng khóc ai gào thét
Ly biệt ngàn trùng nhớ mong nhau.
Em tiễn tôi đi một buổi chiều
Mây hờn giăng cả lối liêu xiêu
Nhìn nhau lần cuối em khẽ nói
Đợi nhé ngày nao giấc mơ khêu.
Em tiễn tôi đi một buổi chiều
Ngậm ngùi đau xót phút nao nao
Tôi đi – Một mình em lối vắng
Thu tím lòng em - Tím lòng nhau…
(Trích “LẼ NÀO EM”)
HÀN PHONG VŨ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét